Văn mẫu lớp 5

Tả mẹ của em chăm sóc em khi em bị ốm lớp 5 hay nhất – 4 bài văn mẫu miêu tả mẹ ngắn gọn

Có một nơi luôn yêu thương ta vô điều kiện, nơi ấy là nhà. Có một nơi mà trước khi trở thành một doanh nhân thành đạt, một tỷ phú trên thương trường thì ta cũng cuất phát từ đó, nơi ấy là nhà. Nơi ấy có người mẹ của ta. Quên làm sao được hình ảnh của mẹ chăm sóc chúng ta khi ta bị ốm. Những bài làm văn mẫu dưới đây sẽ giúp các bạn tả hình ảnh của mẹ khi chăm sóc ta lúc ta ốm. Khi viết, các bạn cần lưu ý là bộc lộc những cảm xúc, tình cảm của mình với người mẹ kính yêu. Các bạn có thể tham khảo những bài làm văn mẫu dưới đây. Chúc các bạn thành công!

BÀI VĂN MẪU SỐ 1 TẢ MẸ CHĂM SÓC EM ỐM LỚP 5

Người cao cả và vĩ đại nhất trong cuộc đời tôi là mẹ. Người dịu dàng và ân cần nhất trong cuộc đời tôi là mẹ. Người yêu thương và che chở cho tôi nhất cũng là mẹ. Người vất vả và khó nhọc vì tôi nhất cũng là mẹ. Trong những ngày thức trông tôi ốm, tôi hiểu rõ thế nào là tình mẹ.

Từ bé tô đã có sức đề kháng yếu, đau ốm luôn. Mỗi lần như thế, mẹ tôi vì chăm tôi mà như già hơn mấy tuổi, đặc biệt là trận sốt mùa đông năm tôi 8 tuổi. Năm ấy mùa đông về sớm và lạnh cắt da, cắt thịt. Sau một ngày học dài đằng đẵng, vừa về đến nhà tôi đã ngã vật ra ghế, nếu không có mẹ đỡ vào giường châc tôi không thể đứng dậy được

Đỡ tôi vào phòng, mẹ bật máy sưởi và cởi bớt áo ngoài cho tôi nhẹ người rồi kéo chăn bông đắp kín cho tôi. Mẹ vội vàng lấy cặp nhiệt độ cho tôi ngậm vào miệng. Khi ba tiếng tút dài vang lên, mẹ cầm lên xem, gương mặt thoáng chút hoảng hốt. 40⁰C! Trời đất, tôi sốt cao quá! Mẹ lấy miếng dán hạ sốt dán lên trán cho tôi. Cảm giác mát lạnh từ miếng dán truyền tới khiến tôi nhẹ nhõm hẳn. Tôi thấy mẹ ra ngoài một lát, một lát sau, trong cơn mê man tôi thấy mẹ cầm một chậu nước, hơi ấm từ chậu nước bốc lên nghi ngút. Mẹ nhẹ nhàng thấm ướt khăn, vắt khô rồi lau ngưòi cho tôi. Mẹ đuta cho tôi maya thìa thuốc đắng ngắt, mùi thuốc nồng nặc, màu đen kịt, chỉ nhìn thôi đã thấy ghê. Tôi cố nhắm mắt, bị mũi dôca một hơi cạn sạch, vị đắng chát làm lưỡi tôi cứng ngắc lại. Dường như thấy vẻ khó chịu của tôi, mẹ liền nhét vào miệng tôi một viên đường ngọt lịm, cảm giác vừa ngọt ngào vừa ấm lòng biết bao nhiêu. Sau đó, mẹ đỡ tôi nằm xuống, dém lại chăn cho tôi một lần nữa,dặn dò tôi nghỉ ngơi rồi tắt đèn khép cửa bước ra ngoài. Thuốc ngấm từ từ, tôi dần chìm vào giấc ngủ nhưng giấc ngủ chập chờn không yên. Trong cơn mê, tôi thấy mẹ khẽ gọi tôi, đỡ tôi dậy, từ từ đút cho tôi ăn từng thìa cháo, từng viên thuốc đắng ngắt, rồi mẹ lại đỡ tôi nằm xuống, tôi lại chìm vào giấc ngủ. Đến đêm, thuốc dường như có tác dụng, tôi chợt tỉnh lại, ước chừng khi ấy cũng tầm 1 2 giờ sáng. Tôi vẫn thấy mẹ đang ngồi bên cạnh tôi, tay nắm chặt tay tôi. Thấy tôi cựa mình thức giấc, mẹ vội vàng hỏi tôi đã đỡ hơn chút nào chưa, rồi rót nước cho tôi uống. Nhìn mẹ tóc tai bù xù không buồn chải lại, tôi chợt thấy lòng mình xót xa, chỉ mới một đêm mà vì lo cho tôi, mẹ như già đi vài tuổi

Xem thêm:  Đề 13 – Đề bài luyện tập – Bồi dưỡng học sinh giỏi Tiếng Việt 5

Nhờ có sự chăm sóc của mẹ, không bao lâu tôi đã khỏi hẳn. Nhớ lại hình ảnh mẹ lo lắng đến bơ phờ cả người, tôi thầm hứa từ giờ sẽ chăm sóc bản thân cẩn thận, để mẹ không phải lo lắng cho tôi nữa.

me cham soc e khi em bi om - Tả mẹ của em chăm sóc em khi em bị ốm lớp 5 hay nhất - 4 bài văn mẫu miêu tả mẹ ngắn gọn
Khi con cái của mình bị ốm thì cha mẹ luôn rất lo lắng và sẽ đúng nhiều tình cảm và kinh nghiệm của mình để chăm sóc con nhanh khỏi ốm

BÀI VĂN MẪU SỐ 2 TẢ MẸ EM KHI ĐANG CHĂM SÓC EM KHI EM BỊ ỐM

      Trong gia đình, người em yêu quý và kính trọng nhất chính là mẹ của em. Mẹ là người giữ lửa mái ấm hạnh phúc cho gia đình, là người chăm lo từng li từng tý mỗi bữa ăn và giấc ngủ của cha con em. Mẹ cũng là tảo tần sớm khuya, lặng lẽ và âm thầm bảo vệ và chăm sóc cho mái ấm gia đình nhỏ. Trong bất cứ hoàn cảnh nào, mẹ em đều hiện lên thật đẹp. Và đối với em, hình ảnh mẹ em hiện lên trong một lần mẹ chăm sóc em khi em bị ốm đã để lại trong em nhiều ấn tượng khó phai nhòa. Một kỷ niệm đẹp và vô cùng xúc động đối với em.

     Mẹ em năm nay đã ngoài ba mươi tuổi. Mẹ có một thân hình nhỏ nhưng cao ráo. Mẹ em có một khuôn mặt trái xoan vô cùng hiền lành và phúc hậu. Gương mặt mẹ em đã có nhiều chân chim, do thời gian và mưa nắng dãi dầu, cũng một phần là vì sự vất vả mưu sinh cho cuộc sống của gia đình em. Mái tóc mẹ em đen mượt và được để dài, lúc nào cũng được mẹ em búi hoặc buộc một cách vô cùng gọn gàng. Mái tóc mẹ em lúc nào cũng thoang thoảng mùi đinh hương, bồ kết. Do mẹ em là một người phụ nữ sống khá truyền thống nên mẹ không hay dùng các loại dầu gội đầu hiện đại. Bàn tay mẹ gầy gầy xương xương, nhưng chính đôi bàn tay lại ngày qua ngày, tháng qua tháng chăm sóc cho em từng bữa ăn tới giấc ngủ. Em thích nhất là ngắm nhìn nụ cười của mẹ. Nụ cười tỏa rạng như ánh bình minh, nhìn mẹ cười mà lúc nào trong lòng em cũng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

     Mẹ là một người mẹ rất yêu thương gia đình, chồng con, chăm sóc cho cả gia đình nhỏ từng li từng tý, từng bữa ăn tới giấc ngủ. Và một lần em bị ốm, mẹ em đã thức suốt đêm để chăm sóc cho em. Lần đó, do không nghe lời mẹ, em đi học giữa trưa hè nắng nóng mà không đội mũ. Vì vậy mà khi về tới nhà, em đã bị say nắng, sau đó thì bị ốm và cảm cả ngày. Đầu em đau như búa bổ, hai mắt hoa lên, chân tay bủn rủn, cả người thì nóng hừng hực như lò đốt than. Em vừa về tới nhà, mặt đỏ bừng bừng. Khi nhìn thấy em trong tình trạng như thế, nét mặt mẹ em tái xanh lại vô cùng lo lắng. Mẹ hỏi han em rồi dìu em vào trong phòng. Mẹ vội vã đi lấy nước đá và khăn rồi chùm cho em rồi, bảo: “Con nằm nghỉ đi. Để mẹ ra ngoài đường mua thuốc và cháo cho”. Rồi mẹ em chạy ngay đi mua thuốc và cháo cho em. Mẹ còn ngồi bên giường để đút cho em từng thìa cháo. Em khóc trong sự hối hận: “Con xin lỗi vì đã không nghe lời mẹ”. Mẹ em nghe thế mỉm cười: “Không sao. Lần sau nhớ nghe lời mẹ dặn là được. Còn bây giờ mau chóng khỏi bệnh nha”. Sau đó, em pha thuốc cho em uống. Và cả đêm hôm đó, mẹ thức trắng canh cho em ngủ. Thi thoảng mẹ lại sờ trán xem đã đỡ nóng chưa. Đôi bàn tay gầy gầy xương xương của mẹ em sao lại ấm áp đến thế.

Xem thêm:  Hãy kể lại một buổi tổng kết em đã được tham gia ở trường

     Ký ức được mẹ chăm sóc khi em bị ốm cùng hình ảnh hôm đó, em sẽ mãi mãi không bao giờ có thể quên được. Em càng yêu và tự hào về mẹ em hơn. Em sẽ cố gắng chăm ngoan, học giỏi và nghe lời để mẹ không phải phiền lòng vì em nữa.

ta me cham soc em khi em bi om - Tả mẹ của em chăm sóc em khi em bị ốm lớp 5 hay nhất - 4 bài văn mẫu miêu tả mẹ ngắn gọn
Khi bạn bị ốm và được mẹ hoặc người thân chăm sóc lúc đó sẽ hiểu rất nhiều về tình cảm gia đình, tình cảm người thân dành cho nhau những lúc ốm đau. Nhiều khi có thể nhìn mọi người lo lắng chăm sóc mình có thể xúc động rơi nước mắt

BÀI VĂN SỐ 3 TẢ MẸ CỦA EM KHI CHĂM SÓC EM BỊ ỐM

Mẹ, người yêu thương em vô điều kiện, người đã sinh thành và nuôi nấng em. Mỗi phút giây buồn bã hay vui vẻ, đều có mẹ ở bên chia sẻ và động viên, đối với em, mẹ là người mà em yêu nhất. Có một lần em bị ốm, sốt rất cao, mẹ mất ăn mất ngủ mấy ngày liền, em không bao giờ quên được hình ảnh mẹ lúc đó.

Mẹ em là một người phụ nữ hiền lành và nhân hậu, dáng người nhỏ và khuôn mặt rám nắng, đôi bàn tay thô gầy đã chịu đựng bao vất vả để lo cho gia đình. Vậy mà em, đã không giúp được gì còn khiến mẹ phải lo lắng thêm. Những ngày trời chuyển mùa từ hạ sang thu, thời tiết thất thường, mẹ đã dặn mang áo mưa nhưng em không nghe lời, hôm ấy trời mưa rất lớn. Về nhà với quần áo ướt sũng và gương mặt tái nhợt, mẹ hỏi han em, vô cùng lo lắng. Sau đó mẹ lấy một chiếc khăn lau khô tóc, bảo em thay đồ và vào giường nằm nghỉ. Nửa đêm, em bỗng dưng sốt cao và đổ rất nhiều mồ hôi, mẹ choàng thức giấc khi chưa ngủ được bao lâu, mẹ lấy một chiếc khăn ấm đặt lên trán và đo nhiệt độ cho em, nét mặt hơi co lại vì nhiệt độ khá cao. Mẹ hỏi em cảm thấy thế nào, rồi sau đó xuống dưới bếp nấu một bát cháo nhỏ để em ăn rồi uống thuốc hạ sốt. Cơn sốt dịu dần, em thiu thiu chìm vào giấc ngủ, cảm nhận được hơi ấm của mẹ ở bên, mẹ vén nhưng chiếc tóc mai ước đẫm mồ hôi, nhẹ nhàng vỗ về để em dễ ngủ, ánh mắt hiền từ, đôi bàn tay ấm áp và nét mặt chưa lúc nào ngừng lo lắng. Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy, em thấy mẹ nằm ngủ quên bên giường, nét mặt nhợt nhạt và đôi mắt với quầng thâm đậm vì thiếu ngủ, nhìn mẹ, em thương mẹ vô cùng, hối hận vì đã không nghe lời để mẹ phải lo lắng, hai hàng nước mắt chảy dài. Đúng lúc ấy, mẹ tỉnh dậy, mẹ nhìn em, hỏi han xem đã đỡ chưa, mẹ ôm em vào lòng, nghe thấy lời xin lỗi nho nhỏ, mẹ khẽ mỉm cười và vỗ về, động viên em.

Xem thêm:  Bài văn tả cảnh sân trường của em vào lúc sáng sớm lớp 5

Mẹ là người hy sinh vì em rất nhiều, bao nhiêu năm nay, đã phải chịu bao vất vả sớm tối để lo cho em và gia đình, em rất thương mẹ. Em sẽ nghe lời và cố gắng giúp đỡ mẹ để mẹ không phải lo lắng nhiều nữa.

ta me cham soc em khi em om - Tả mẹ của em chăm sóc em khi em bị ốm lớp 5 hay nhất - 4 bài văn mẫu miêu tả mẹ ngắn gọn
Mẹ luôn là người chăm sóc tận tình nhất khi con của mình bị ốm, hình ảnh đó có thể sẽ được lưu giữ mái trong tâm trí của mọi người

BÀI VĂN MẪU SỐ 4 TẢ MẸ CỦA EM CHĂM SÓC EM ỐM LỚP 5

Đạo Phật từng dạy “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ”, đúng vậy, người duy nhất tha thứ cho mọi lỗi lầm của chúng ta là mẹ, người duy nhất ở bên chúng ta lúc cùng đường tuyệt lộ là mẹ, chân lý ấy không bao giờ thay đổi. Sau một lần bị ốm đợc mẹ chăm sóc, em lại càng thấm thía lời dạy ấy hơn.

Hôm đó là một buổi trưa hè nắng như nung, em phải đi học thêm đến trưa mới về. Bước về nhà, cả chiếc áo đã ướt mồ hồi, mặt em đỏ lựng lên vì hơi nóng ngột ngạt, đầu óc có phần quay cuồng vì ở dưới mặt trời quá lâu. Ngồi trong nhà uống một ngụm nước, em càng cảm nhận sâu sắc cơn đau đầu dần ập đến, mẹ bê mâm cơm vào chuẩn bị cho bữa trưa, nhìn thấy em xoa xoa hai thái dương thì ánh mắt bất chật thay đổi, đôi lông mày nhíu lại. Mẹ hốt hoảng chạy đến hỏi em bị làm sao, đầu óc mơ hồ, em không trả lời mẹ làm mẹ càng rối rít cả lên. Bàn tay mềm mại với từng ngón tay thon thả của mẹ áp vào trán em, ngay khi lòng bàn tay mát lạnh vừa chạm vào, giọng nói của mẹ thốt lên trong lo lắng: “Con bị sốt rồi!”. Nhưng kể cả trong nỗi lo âu, em vẫn có thể nghe được ngữ điệu đầy yêu thương của mẹ trong lời nói, giọng mẹ nhẹ nhàng và ấm áp, cách mẹ nhả chữ làm cho từng câu mẹ cất lên đều chân tình và sâu sắc, người ta nói đó là đặc trưng của nghề giáo. Mẹ đỡ em lên giường nằm, sau đó em mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, chỉ cảm nhận được thỉnh thoảng có một bàn tay đặt chiếc khăn mặt ẩm lên trán để làm dịu cơn đau đầu của mình, đôi lúc bàn tay còn hơi xoa đầu em…Khi tỉnh dậy em vẫn thấy bóng mẹ tần tảo hơi khom lưng giặt khăn, vài lọn tóc của mẹ rơi trên vai, mẹ ở nhà giản dị và xuề xòa, nhưng em yêu sự giản dị và xuề xòa đó. Nhận ra em tỉnh, mẹ hồ hởi hẳn lên, ánh mắt sang lấp lánh, mẹ vội múc bát cháo nóng đến bên em, bón cho em từng thìa một, hai mẹ con chẳng nói chẳng rằng nhưng không gian không hề bị trống vắng mà tràn đấy tình yêu thương.

Cả đời mẹ hi sinh vất vả vì con, vậy mà chỉ cần một niềm vui nho nhỏ, một điểm 10 cũng làm mẹ vui cả ngày vì con, chỉ cần con bị ôm cũng làm mẹ ăn không ngon ngủ không yên. Em vô cùng thương mẹ, tự hỏi bao giờ mới có thể đền đáp công ơn mẹ?

Từ khóa tìm kiếm:

  • https://bailamvan edu vn/ta-me-cua-em-cham-soc-em-khi-em-bi-om-lop-5-hay-nhat-4-bai-van-mau-mieu-ta-me-ngan-gon html

Post Comment