Văn mẫu lớp 11

Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ

Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ

Tổng hợp những bài làm văn Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ hay nhất của các bạn học sinh giỏi văn đạt điểm cao. Mời các bạn đọc tham khảo và dựa vào đây viết cho mình một bài văn Phân tích nhân vật chị em Liên thật hay. Chúc các bạn luôn luôn học tập tốt.

Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ – Bài làm 1

Truyện ngắn "Hai đứa trẻ" là một tác phẩm tiêu biểu cho văn phong truyện không có cốt truyện của tác giả Thạch Lam.

Truyện ngắn "Hai đứa trẻ" đã khắc họa thành công nhân vật hai chị em Liên, trong cuộc sống nghèo khổ, gian khó nhưng vẫn luôn mong chờ vào một tương lai tốt đẹp hơn. Mong chờ chút ánh sáng từ thành phố mang tới cho thị trấn nghèo khổ, tăm tối, thể hiện sự đồng cảm sâu sắc của tác giả Thạch Lam với nhân vật của mình.

Khung cảnh truyện ngắn mở ra là ngày tàn, khi chợ chiều đã vãn, không gian trở nên tăm tối, hình ảnh hai chị em Liên hiện lên với những nét vẽ tinh tế thơ ngây về ngoại hình nhưng sâu sắc trong tư duy, sự vô tư của An, nó còn bé chưa hiểu được mọi chuyện đang diễn ra xung quanh mình.

Hai chị em Liên có một gian hàng tạp hóa nhỏ ở thị trấn nhỏ nơi đoàn tàu từ Hà Nội thường xuyên đi qua. Mẹ dặn dò hai chị phải chờ khi nào tàu đi qua mới được đóng cửa hàng đi ngủ, bởi may chăng, những hành khách trên tàu có thể sẽ mua một ít hàng hóa.

Liên lớn hơn em, nên trong tâm hồn của cô có những suy nghĩ sâu sắc hơn. Cô cảm nhận được tiếng ếch nhái từ cánh đồng không xa kêu lên, những mảnh đời trong bóng tối như bác hát xẩm, hai mẹ con nhà chị bán nước, gia đình bác bán phở, tất cả những mảnh đời sống trong bóng tối đó đang mong chờ một chút ánh sáng đi qua.

Liên thường cảm nhận được nỗi buồn trong chính âm sắc ánh sáng của ngày tàn, những ánh sáng leo lét, rồi mùi đất nồng nồng, mùi rác rưởi trên mặt đất… Tất cả đều gợi cho Liên những cảm xúc khó tả, về những con người và cuộc sống nơi đây.

Những âm thanh rời rạc của ếch nhái kêu, của tiếng trống thu không, tiếng muỗi kêu vo ve, gợi lên những suy nghĩ buồn man mác nao lòng. Nhân vật Liên dường như lớn hơn rất nhiều so với độ tuổi của mình, cô thường suy nghĩ vẩn vơ.

Khi phiên chợ tan, những người đi làm nói với nhau rồi cũng ra về dân chỉ còn lại mấy cửa hàng nhỏ. Cảnh chợ tan thật buồn, được tác giả Thạch Lam khắc họa lên bằng những chi tiết vô cùng tinh tế sâu sắc thể hiện sự quan sát tỉ mỉ của tác giả.

Những đứa trẻ lom khom đi nhặt từng thanh nứa thanh tre trong đống rác để lại, những mảnh đời bất hạnh nghèo khổ đã tác động đến suy nghĩ của một cô gái nhỏ giàu lòng nhân ái tình thương người như Liên. Mặc dù, gia cảnh nhà cô cũng chẳng khấm khá gì hơn so với chúng.

Mỗi lúc nhìn những đứa trẻ nghèo khổ đó vui chơi với nhau cả hai chị em Liên đều muốn chạy ra chơi cùng nhưng rồi lại phải kìm chế lại bởi những lời mẹ dặn, phải trông cái cửa hàng tạp hóa nhỏ này.

Khi màn đêm buông xuống phố huyện càng trở nên âm u tĩnh mịch, hai chị em Liên ngồi trên chiếc võng trước cửa hàng nhìn xung quanh, ngắm nhìn những cuộc đời sống trong bóng tối, những ngọn đèn leo lét chỗ tối chỗ sáng càng làm cho tâm trạng của con người trở nên u ám cô liêu.

Cả hai chị em Liên đang cố gắng chờ đợi tìm kiếm một chút ánh sáng nhỏ nơi phố huyện nghèo khổ này trong chính tâm hồn của những nhân vật đang âm thầm chờ đợi một điều gì đó.

Trong một đêm mùa hè em như nhung và thoảng qua cơn gió nhẹ những con người sống lầm lũi trong bóng tối dần dần hiện lên qua cái nhìn của nhân vật Liên.

Hai mẹ con nhà chị Tý sống bằng nghề bán nước, bác hát Sẩm, bác Siêu và bà cụ Thi điên những mảnh đời đó tối nào cũng ngồi như vậy mong chờ một niềm vui, nào đó sẽ tới với mình. Họ chính là những mảnh đời đại diện cho cuộc sống của những người dân nơi phố huyện nghèo khổ này.

Tất cả họ chẳng kiếm được bao nhiêu tiền từ những nghề mà họ đang mưu sinh nhưng không ai từ bỏ bởi ai cũng hy vọng, mong chờ một điều gì đó. Mong chờ một chuyến tàu đêm từ thủ đô Hà Nội đi qua. Chuyến tàu đó mang những ánh sáng kỳ lạ tới dù chỉ là phút chốc ngắn ngủi nhưng cũng cho họ một chút hy vọng vào cuộc sống tăm tối lầm lũi, của mình.

Xem thêm:  Phân tích sức hấp dẫn trong bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu

Nói một cách khác chuyến tàu chính là hy vọng của hai chị em Liên và những người dân nơi phố huyện mong chờ một cuộc sống tốt đẹp hơn, những ánh sáng của sự văn minh, hạnh phúc sẽ tới với họ, mang cho họ sự ấm no, không còn đói khổ nhọc nhằn nữa.

Truyện ngắn "Hai đứa trẻ" thể hiện tài quan sát, ngôn ngữ nhẹ nhàng nhưng sâu sắc của tác giả Thạch Lam. Truyện ngắn Hai đứa trẻ không có cốt truyện, tính bi kịch tình huống truyện độc đáo nhưng lại gợi cho người đọc những âm hưởng da diết nhẹ nhàng sâu lắng không thể nào quên.

Tác giả Thạch Lam đã xây dựng thành công nhân vật hai đứa trẻ vừa mang sự ngây thơ của trẻ con vừa có sự trưởng thành trước tuổi của những trẻ em nghèo sống cảnh thiếu thốn. Nó thể hiện sự đồng cảm của tác giả với nhân vật và những mảnh đời bất hạnh trong cuộc sống.

Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ – Bài làm 2

Thạch Lam là một ngòi bút truyện ngắn được nhiều người yêu thích Không phải vì cốt truyện đặc biệt, vì tình tiết li kì, mà chủ yếu là do ông đã sáng tạo ra một lối truyện ngắn: loại truyện tâm tình. Sức hấp dẫn của truyện ngắn Thạch Lam là ở tâm trạng nhân vật. Có thể thấy điều đó qua tâm trạng cô bé Liên đêm đêm thức đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của ông.

Vì sao đêm nào cũng vậy, Liên (và em) đều cố thức để đợi xem chuyến tàu đi qua phố huyện? Tâm trạng thức đợi tàu của Liên như thế nào? Muốn hiểu được điều đó phải bắt đầu từ cuộc sống của em ở cái phố huyện này.

Đó là cuộc sống buồn tẻ, đơn điệu, tàn lụi và đáng thương nơi phố huyện trong thời khắc của một ngày tàn. Phiên chợ chiều đã vãn, phô bày tất cả cái nghèo nàn, cái tiêu điều xơ xác trong hình ảnh những đứa trẻ lom khom tìm kiếm, nhặt nhạnh trong rác rưởi, và tiếng trống thu không dội xuống phố huyện, từng tiếng, từng tiếng mòn mỏi, rời rạc, buồn thấm thìa… Rồi đêm tối bao phủ kín mít phố huyện, bủa vây những kiếp người sống lầm lũi tội nghiệp như những cái bóng: mẹ con chị Tí hàng nước, bác phở Siêu, gia đình bác xẩm với manh chiếu, chiếc chậu thau sắt và đứa bé bò lê la trên rác bẩn, một bà lão điên mua rượu uống cười sằng sặc… Đến mức cái ánh lửa từ thùng phở bác Siêu chỉ hắt ra một vầng sáng con con và ngọn đèn leo lét trên chõng hàng nước chị Tí cũng “chỉ chiếu sáng một vùng leo lét trên chõng hàng nước chị Tí cũng “chỉ chiếu sáng một vùng đất nhỏ” – biểu tượng về những kiếp sống nhỏ nhoi leo lét, vô nghĩa giữa đêm tối mênh mông của cuộc đời. Hình ảnh ngọn đèn con của chị Tí cứ trở đi trở lại đến bảy lần trong mấy trang truyện ngắn như một ám ảnh không thôi về cuộc sống héo hắt, tội nghiệp nơi phố huyện nghèo nàn, tăm tối.

Chính giữa cảnh điêu tàn như vậy của phố huyện, Thạch Lam đã miêu tả tâm trạng khắc khoải chờ đợi chuyến tàu của Liên. Đó là cô bé đã từng có những ngày sống ở một nơi không đến nỗi nghèo khổ và tối tăm như thế. Với Liên, nơi ấy, Hà Nội luôn đọng lại một kỉ niệm xa xôi và mơ hồ nhưng bao giờ cũng êm đềm, đẹp đẽ rực rỡ ánh sáng và niềm vui. Ngày nào cũng giống hệt ngày nào, cuộc sống cứ lặp lại một cách đơn điệu, tẻ ngắt: sáng dậy mở cửa dọn hàng, bán hàng; chiều tối lại kiếm tiền, thu hàng – và đó là những món hàng nhỏ nhoi không hề thay đổi: một bao diêm, một cuộn chỉ, mấy bánh xà phòng… Chi tiết chiếc chõng tre cũ, sắp gãy được Thạch Lam đưa vào đây thật đầy ý nghĩa: cuộc sống của hai đứa trẻ lớn lên sao mà đã sớm già nua tàn tạ! Cái thế giới mà Liên và em gái đang sống, đang tiếp cận ngày này qua ngày khác chỉ có thế. Đâu là niềm vui biết lấy gì mà kì vọng?

Tâm trạng buồn chán của Liên đã dẫn đến khát vọng muốn thoát ra khỏi cuộc sống mà cô đang phải sống, dù chỉ để hi vọng vu vơ về một cái gì ở bên ngoài khác với cái thế giới ngưng đọng và tàn lụi này. Cô phải tìm đến một cuộc sống khác, dù cuộc sống ấy chỉ đi qua trong khoảnh khắc. Và cô đã tìm thấy nó trong hình ảnh đoàn tàu đi qua phố huyện mỗi đêm. Dù buồn ngủ ríu cả mắt, cô vẫn thức đợi tàu. Để được, trong chốc lát, thoát ra khỏi cuộc sống nhàm chán, đơn điệu hiện nay. Đoàn tàu là một nhu cầu bức thiết về tinh thần của cô, vì chuyến tàu là hình ảnh một thế giới khác đi qua cuộc đời cô, một thế giới giàu sang, nhộn nhịp, huyên náo và đầy ánh sáng. Trong cả một ngày dài buồn tẻ, đây là những giây phút bừng sáng và hạnh phúc của cô, dù là chỉ sống trong mơ ước tưởng tượng.

Xem thêm:  Trước cái đói nghèo và những cuộc đời bất hạnh vẫn còn trong xã hội nước ta

Bởi vậy, khi tàu đến thì tâm hồn Liên bị cuốn hút ngay vào đoàn tàu – đoạn này được Thạch Lam miêu tả sinh động và đẹp: “Liên phắt đứng dậy để nhìn đoàn xe vụt qua, các toa đèn sáng trưng, chiếu ánh cả xuống đường. Liên chỉ thoáng trông thấy những toa hạng trên sang trọng lố nhố những người, đồng và kền lấp lánh, và các cửa kính sáng”. Đoàn tàu đã đi qua nhưng tâm hồn Liên thi vẫn gửi hút theo nó mãi cho đến khi chấm nhỏ của chiếc đèn xanh treo trên toa sau cùng, xa xa mãi rồi khuất sau rặng tre. Đến lúc ấy, cô như sống trong mơ tưởng, trong sự tiếc nuối một cái gì đã qua nhưng dư vang của nó thì vẫn còn đọng lại rõ rệt trong tâm hồn mình: “Liên lặng theo mơ tưởng, Hà Nội xa xăm, Hà Nội sáng rực vui vẻ và huyên náo. Con tàu như đã đem một chút thế giới khác đi qua. Một thế giới khác hẳn, đối với Liên, khác hẳn cái vầng sáng ngọn đèn của chị Tí và ánh lửa của bác Siêu. Đêm tối vẫn bao bọc chung quanh, đêm của đất quê và ngoài kia, đồng ruộng mênh mang và yên lặng”. Trong tâm trạng cô bé có sự tương phản rõ rệt giữa hai cuộc sống: cuộc sống đẹp đẽ của ước mơ và cuộc sống nơi phố huyện.

Khắc họa thành công tâm trạng đợi tàu của bé Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ. Thạch Lam muốn nói với người đọc nhiều điều sâu sắc. Đó là cuộc sống buồn tẻ đáng thương của những đứa trẻ trong chế độ cũ, và suy rộng ra, là cuộc sống của những kiếp người nhỏ bé, vô danh, không bao giờ được biết đến ánh sáng và hạnh phúc, cuộc sống mãi mãi bị chôn vùi trong tăm tối, nghèo đói, buồn chán nơi phố huyện, và rộng ra, trên đất nước còn chìm đắm trong cảnh nô lệ đói nghèo. Những cuộc đời mới đáng thương sao, nhưng lại có những ước mơ bé nhỏ, tội nghiệp mà chân thành tha thiết và cảm động rất đáng trân trọng như ước mơ đợi tàu đêm đêm của cô bé Liên. Ước mơ đó đã lay tỉnh những tâm hồn uể oải, đang lụi tắt, đốt lên trong lòng họ ngọn lửa của lòng khao khát được sống trong cuộc sống có ý nghĩa hơn, khao khát thoát khỏi cuộc đời tăm tối đang muốn chôn vùi họ.

Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ – Bài làm 3

Có thể thấy được rằng truyện ngắn đặc sắc “Hai đứa trẻ” là một trong những thành công lớn của tác giả Thạch Lam. Truyện ngắn như đậm chất chữ tình, đậm chất thơ. Và ngoài việc thành công ở ngôn ngữ thì việc xây dựng lên nhân vật Liên cũng là một trong những điều chú ý nhất để có thể giúp cho tác phẩm như đứng vững được giá trị của nó như hiện nay.

Nhân vật Liên được xây dựng lên chính là một thiếu nữ Hà Thành đã từng được sông trong những ngày tháng êm đềm, có thể đó chính là sự hạnh phúc bên gia đình và người thân. Nhưng rồi dường như cũng chỉ vì hoàn cảnh gia đình sa sứt, cha cô mất việc. Có lẽ chính vì thế, mấy mẹ con phải dắt nhau về quê kiếm sống. Hai chị em Liên dường như cũng được giao nhiệm vụ trông coi một quầy hàng tạp hóa nhỏ. Tuy nhiên để có thể bán chẳng lãi lời được bao nhiêu nhưng cô vẫn phải mở cửa hàng. Và dường như cứ mỗi khi mở cửa hàng, cô bé Liên lại có thể được ngắm nhìn cảnh phố huyện, tuy nghèo nhưng dường như cô bé Liên vô cùng đẹp và đáng yêu.

Ai cũng có thể thấy được những ấn tượng ở Liên chính là sự trong sáng, chính là ngây thơ cũng như rất giàu tình thương của cô. Liên cũng đã từng quen sống sung sướng ở Thủ đô mà chính hiện tại giờ đây lại phải sống ở một miền quê nghèo đói chắc là Liên phải rất chán nản? Nhưng không, lúc này Liên dường như cũng chỉ gợn chút buồn man mác trước cảnh chiều tà mà không cảm thấy cô đơn, tuyệt vọng. Người đọc như có thể cảm nhận được rằng chính việc thay vì những cảm xúc tiêu cực, Liên dường như cũng đã mở rộng lòng mình, quan sát cảnh phố huyện và chợt nhận ra nơi đây cũng có một vẻ đẹp riêng, nó như không quá lộng lẫy mà gần gũi, quen thuộc đến lạ lùng. Liên cũng có thể cảm nhận được “một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lẫn mùi cát bụi quen thuộc quá, điều này cũng đã như khiến hai chị em Liên tưởng là mùi riêng của đất, của quê hương này”. Có thể thấy được đây thực sự là một cảm nhận vô cùng tinh tế biết bao nhiêu.

Xem thêm:  Viết bài văn nghị luận về quan hệ ứng xử

Ta như thấy được phải yêu và gắn bó với mảnh đất, quê hương này lắm thì cô thiếu nữ mới có thể cảm nhận được điều này. Người đọc vẫn như còn cảm thấy trĩu nặng khhi đọc đến chi tiết Liên như “lặng ngước nhìn lên các vì sao để tìm sông Ngân Hà và con vịt theo sau ông Thần Nông”, hay lại cũng có lúc “vài cánh hoa bàng nhỏ rụng khẽ xuống vai Liên khiến cô có những cảm giác mơ hồ không hiểu rõ”. Chính qua cái cảm giác này, đã có thể thấy Liên thực sự là một cô thiếu nữ có một tâm hồn vô cùng tinh tế, nhạy cảm và nhiều khi rất lãng mạn nữa. Cuộc sống tuy khó khăn, nghèo khổ nhưng Liên dường như vẫn luôn luôn giữ trong mình một chút gì đó yêu đời, lạc quan. Người đọc cũng cảm nhận được ở Liên, cô bé như không chỉ có những rung động với cảnh quê hương mà cô còn rung động với những con người khắc khổ nơi đây. Nhân vật Liên cũng như đã động lòng thương mấy đứa trẻ nhặt rác ở ven chợ nhưng cũng chẳng giúp được gì vì cô có gì để cho bọn nó đâu cơ chứ. Rồi cả khi Liên đã nhìn thấy mẹ con nhà chị Tí. bác phở Siêu, hay gia đình nhà bác xẩm,… Liên cũng lại còn hỏi thăm họ nữa.

Cuộc sống khó khăn những dường tình cảm cho những kiếp người lầm than cho mình luôn thường trực trong cô bé. Đó là đoạn “Chừng ấy người trong bóng tôi mong đợi một cái gì tươi sáng cho sự sống nghèo khổ hằng ngày của họ”. Liên cũng như những con người nơi phố huyện nghèo khổ này cũng luôn mong muốn luôn chờ đợi một cái gì đó tươi sáng hơn. Những ước mơ thật là giản dị, gần gũi như cũng đã được nhà văn Thạch Lam trân trọng và nâng niu nó.

Và cái mơ ước nhỏ bé của Liên cũng như người dân phố huyện đó chính là ngày ngày đợi tàu qua. Con tàu như mang được ánh sáng nơi phồn hoa của Hà thành đến với phố huyện nghèo. Nó như là một thức ánh sáng khác lạ của một thế giới mới, thế giới của sự đủ đầy ấm no hơn. Đó là một thế giới đáng sống, khác với nơi phố huyện tăm tối này. Đó chính là những khát vọng như cháy bỏng trong nhân vật Liên. Có lẽ chính vì đoàn tàu luôn mang lại những cảm giác mới lạ đó trong cô nên hàng ngày đúng giờ cô lại ngắm cảnh đoàn tàu đi qua nơi phố huyện nghèo đói tù túng và quẩn quanh này. Đoàn tàu như nói lên những ước nguyện dù nhỏ nhoi nó chỉ dừng lại ở những điều nhỏ bé đó là mong muốn được sống ở thế giới khác ngoài phố huyện như đã được đẩy lên cao. Không dừng lại là ước muốn của Liên nữa mà còn là ước muốn của tất cả mọi người dân phố huyện này.

Tâm hồn của Lien như thật là trong sáng, đáng yêu. Tuy còn nhỏ tuổi, như với Liên lại vẫn có trong mình những cảm nhận vô cùng tinh tế về cuộc sông xung quanh, về những con người nơi phô huyện nghèo. Hơn thế nữa, nhân vật Liên dường như cũng còn rất hiểu họ và có một khát vọng, ước mơ vô cùng đẹp đẽ. Dù cuộc sống trong khó khăn, khắc khổ nhưng Liên vẫn luôn luôn cố gắng và sống đẹp, ở cô vẫn luôn thể hiện là người lạc quan yêu đời. Có thể thấy được nhân vật Liên đúng là một nhân vật giàu cảm xúc có những nghĩ suy rất người lớm

Kết thức truyện ngắn “Hai đứa trẻ” người ta vẫn còn ám ảnh bởi hình ảnh nhân vật cô bé Liên cùng người em như vẫn đang ngóng doàn tàu chạy qua nơi phố huyện. Đó là những kiếp người nghèo khó, nhưng họ vẫn luôn khát khao và mong muốn có thể một ngày nào đó có thể thoát ra nghèo đói. Xây dựng được nhân vật Liên chính là một trong những thành công lớn của tác giả Thạch Lam, giúp Thạch Lam có được vị trí xứng đáng trên văn đàn văn học Việt Nam.

Cảm ơn các bạn các bạn vừa đọc xong top những bài làm văn Phân tích nhân vật chị em Liên trong truyện ngắn Hai đứa trẻ hay nhất. Chúc các viết cho mình một bài văn Phân tích nhân vật chị em Liên thật hay và đạt được kết quả cao.

Post Comment